Friday, November 26, 2010

nguyen khoa van

Nguyễn Khoa Văn xxx Demsey Rd
Milpitas CA 95035
USA
Qua đời: ngày 6.12.2013
DT:408 263 1988
nltvan29@yahoo.com

Vợ: Lý Thị Bạch Ngọc

Nguyễn Khoa Ngọc Loan 1972, Doctor Pediatrist
Nguyễn Khoa Ngọc Thu 1973. Doctor Optometrist




 Vĩnh Biệt NGUYỄN KHOA VĂN

Cả tuần nay,thành phố SanJose trở lạnh do ảnh hưởng bão tuyết từ Alaska tràn xuống. Sáng thứ bảy từ 9:30 đến 10 giờ, Thụ Nhân Bắc Cali tập họp tại nhà quàn để tiễn đưa Nguyễn Khoa VĂN lần cuối. Phần lớn Thụ Nhân Bắc Cali K1-K2 gồm các anh chị Trần Ngọc Phong, chị Phạm Thị Sáng, Trần Tái Xuân, anh chị  Phạm Quang Hiền,  anh chị  Nguyễn Đình Cận-Ánh Xuân, anh Chúc, anh Tôn, anh chị Vũ Ngọc Ái, Trần Tái Xuân, anh Trần Ngọc Chung, anh chị Trần Khải Nguyên, anh chị Vĩnh Hộ, anh chị Phạm Bá Vượng , Hoàng Ngọc Phan,cLê Viết Võ,canh Uông Đình Mạnh (K5,chủ nhân tiệm phở Bằng) Cô Lài (K7) Hải (K11). Đặc biệt, có Huỳnh Hưng (K2) từ miền Nam Cali lên (xem như đại diện TN Nam Cali).
    Thi hài Nguyễn Khoa VĂN đặt trong áo quan. Vòng hoa chia buồn của TN gồm Bắc Cali, Nam Cali và của TN 1-2...Trong buổi tiễn đưa này, với không khí giá lạnh của mùa đông, thật thê lương! Chủ Tịch Bắc Cali Nguyễn Đình Cận, đại diện TN Bắc Cali, nói lời chia buồn sâu xa đến Tang quyến. Tiếp theo, hai cô con gái của VĂn (một ở Texas, một ở Ohio) lần lượt nói về Cha mình, quả phụ Phượng nói về thời gian chung sống với NKVăn. Sau cùng ba người em trai nói về người anh của mình...11 giờ, lễ di quan đưa quan tài đến lò hỏa thiêu...Tro cốt sau đó sẽ gởi ở chùa, và sẽ mang về Việt Nam. Trên đoạn đường ngắn từ nhà quàn đến lò hỏa thiêu, người đưa tiễn, lắng đọng tâm tư, nghĩ đến Sinh- Diệt,thân phận của một kiếp người...

 Thay điếu văn

    VĂN ơi!

Thế là mày nỡ lòng nào, đã vĩnh viễn bỏ lại bạn bè ra đi. Thật sự không làm tụi tao ngạc nhiên chút nào vì sự ra đi của mày đã được báo trước từ lâu. Thế nhưng tụi tao không ngăn được giòng lệ...Khóc cho mầy một phần nhưng cũng khóc cho tụi tao, những bạn bè của mày hiện diện tại đây, sẽ phải tiếp tục con đường "bi đát" của một  kiếp người Sinh,Lão,Bệnh,Tử...Cũng như tụi tao, mày đến rồi đi. Mỗi đứa đã có sẵn một tấm vé. Con tàu sẽ đợi ở sân ga và sẽ đợi ở tất cả các châu lục. Vé có in sẵn tên hành khách, không thể nhầm lẫn người này với người khác được. Không ai có thể hình dung được hình thù và màu sắc của con tàu đó! Thông cảm cho mày vì mày không thể miêu tả lại hình dáng và nước sơn của con tàu đó được! Chỉ có hành khách với tấm vé đúng tên mình, ngồi vào số ghế của mỉnh,mới biết được tốc độ con tàu nhanh và êm như thế nào!

Tháng 10 vừa qua, mày tổ chức bữa ăn họp mặt anh em. Tụi tao xác quyết đó là buổi tiệc Vĩnh Biệt. Trước đó, mày thường nói, khoảng tháng mười một năm nay, đợi thằng Chấn qua Mỹ, sẽ làm một bữa tiệc, nhảy suốt đêm ! Tụi tao nhớ lại bước chân Tango lả lướt của mày!
Không ngạc nhiên khi mày rù quến được một số em ca-ve bỏ Sàigòn lên DaLat lập nghiệp, sa vào tay của thằng Chấn, hưởng! Một số tụi tao được Sư Phụ truyền những bước chân điêu luyện...
Trong bữa tiệc tháng 10 đó, mày đã uống một ly rượu đỏ và ăn ngon một tô phở! Sau đó, mày vào Viện Dưỡng Lão, có Trần Thiện Tường từ Nam CaLi lên thăm, trở lại Bệnh Viện Standford, từ đó mày ra đi...

    VĂN ơi !
 Mày không phải là Vĩ Nhân, sàn sàn như tụi mình. Vĩ nhân nằm xuống, thiên hạ phê phán, lời khen tiếng chê. Nhưng mày hơn vĩ nhân ở chỗ, mày nằm xuống anh em đều ngậm ngùi tiếc nuối! Bởi vì mày đã sống cho bạn bè còn hơn sống cho bản thân mình...Mấy tháng trước, thằng Trần Văn Tài lên SanJosé, mặc dù đang bệnh và yếu, mày vẫn lái xe đến gặp nó, nhưng rất tiếc không gặp được !... Cho đến những ngày tháng cuối cùng, mày vẫn điềm thị, vui vẻ, chấp nhận, lo toan mọi việc,không cuống cuồng...Không vĩ nhân là gì đây ?


     VĂN ơi !
Mày có nghe tụi tao nói không? Mày đã "tương phùng" với thằng Phùng Quốc Tường chưa? Và với những thằng bạn mình trước đó nữa?
Bái biệt mày !

Viết trong cảm xúc tột cùng!


Hiệp 2




No comments:

Post a Comment